嵐へ
Ko biết có phải dạo này e đang bị nhạy cảm quá mức, cộng thêm stress vì một số chuyện khác hay ko mà lại mau nước mắt thế.
Suốt 4 ngày nay, hầu như ngày nào e cũng rơi nước mắt. Và lần này là khóc vì Ar đấy. Hình như cũng lâu lắm rồi mới khóc vì các anh nhỉ?
Sau cả buổi quay chương trình mệt mỏi, vất vả như thế, các anh vẫn ra tận cửa studio đứng bắt tay từng người một, nắm thật chặt, lắng nghe những gì họ nói, động viên và khích lệ từng người. Nhìn vào ánh mắt của các anh, cách các anh nắm tay, nghe từng lời các anh nói, em biết đấy là những tình cảm chân thành nhất của các anh và một đứa fan girl cách các anh những 5 giờ bay chỉ biết ngồi khóc nức nở trước màn hình laptop. Em biết mình đã đặt tình cảm đúng nơi đúng chỗ mà. 嵐のファンで良かった。